Bài thơ của tác giả Vũ Phương Trang
“Mẹ Biển ơi chúng con cạn lệ rồi! Xin trả lại những người anh ưu tú Chúng con sai gì…. khiến mẹ buồn, giận dữ… Cho con xin… xin mẹ Biển nhân từ… Đã bao người thức trắng mấy đêm mưa… Ngày nắng gắt kiềm tìm người anh cả… Đất nước con đã ngàn năm vất vả Có gì sai… Con xin mẹ nhẹ nhàng… Con xin mẹ an ủi sóng đừng tràn Giông đừng tới, bão mưa đừng lớn Chỉ một chút êm đềm biển gợn Giúp các anh con cập bến đất liền… Một nỗi đau chưa định nghĩa được tên… Mẹ nỡ lòng khiến con đau lần nữa… Hai phi cơ… Mười bông hoa đang nở… Mẹ đừng đùa… Mẹ giấu các anh đâu? Mẹ biết không… mắt bọng đỏ đêm thâu… Đau triệu triệu trái tim đang nức nở… Của mẹ già ngóng con… chẳng thốt lời nào nữa… Của vợ hiền gào khóc giữa canh khuya… Mẹ biết không… cháu nhỏ quá thơ ngây… Chưa biết bố hôm nay đi lâu thế… Vẫn hồn nhiên ôm mẹ cười rồi kể: “Bố của con đang bay giữ bầu trời!” Mẹ biển ơi… Con quỳ lạy xin người! Hãy một lần nghe tiếng con ước nguyện… Trả lại Việt Nam những con người nguyên vẹn… Vẹn cả nụ cười, cả ý chí, niềm tin… Mẹ Biển ơi… xin mẹ chớ lặng im, Đau xót lắm… Tiếng lòng ai hiểu được Mẹ nhắc anh con: “Mau về nhanh giữ Nước… Giữ bầu trời… Giữ màu áo thiên thanh! Cả Tổ quốc đang ngóng đợi các anh! Về đi thôi!… Bình an… Gia đình, đồng đội gọi!”. |
Tổ quốc ở Trường Sa Tưởng nhớ những người con đã hy sinh vì biển đảo của Tổ quốc
Các anh đứng như tượng đài quyết tử Thêm một lần Tổ quốc được sinh ra Dòng máu Việt chảy trong hồn người Việt Đang bồn chồn thao thức với Trường Sa. Khi hy sinh ở đảo đá Gạc Ma Anh đã lấy ngực mình làm lá chắn Để một lần Tổ quốc được sinh ra Máu các anh thấm vào lòng biển thẳm. Cờ Tổ quốc phất lên trong mưa đạn Phút cuối cùng đảo đá hóa biên cương Anh đã lấy thân mình làm cột mốc Chặn quân thù trên biển đảo quê hương. Anh đã hóa cánh chim muôn dặm sóng Hướng về nơi đất mẹ vẫn mong chờ Nếu mẹ gặp cánh chim về từ biển Con đấy mà, mẹ đã nhận ra chưa! Có nơi nào như Đất nước chúng ta Viết bằng máu cả ngàn chương sử đỏ Khi giặc đến vạn người con quyết tử Cho một lần Tổ quốc được sinh ra Biển mùa này sóng dữ phía Hoàng Sa Các con mẹ vẫn ngày đêm bám biển Mẹ Tổ quốc vẫn luôn ở bên ta Như máu ấm trong màu cờ nước Việt Biển Tổ quốc đang cần người giữ biển Máu ngư dân trên sóng lại chan hòa Máu của họ ngân bài ca giữ nước Để một lần Tổ quốc được sinh ra Việt Nam ơi! dưới bão táp mưa sa Người thắp sáng một niềm tin bền bỉ Những giếng dầu trụ vững giữa khơi xa Dầu là máu thắp trên thềm lục địa Sớm mai này nắng ấm ở Trường Sa Tiếng gà gáy bình yên trên ngực đảo Tiếng trẻ nhỏ đến trường nơi sóng bão Thêm một lần Tổ quốc được sinh ra 21.6.2011 ———————- Nguyễn Việt Chiến (Rút trong tập: “Gần lắm Trường Sa”, NXB Văn học, năm 2013) |
CHỜ NHÉ BÉ EM ( Tặng em bé, con chú phi công Trần Quang Khải)Những ồn ào…rồi sẽ qua Những lời sẻ chia…rồi thành xa Những tiếng khóc than…rồi cũng tắt Những người lớn lại bận rộn với vòng quay tất bật cuộc đời.Chỉ có bé con là ngơ ngác Chỉ có cây gậy chống trong đám tang là ngơ ngác Chỉ nước mắt rơi là ngơ ngác Biết lăn về đâu khi “gió” đã về trời. Bé con ơi, vịn vào mẹ đi nào và lớn nhanh lên nhé Ở chân trời rất xa Em chờ nhé Em chờ nhé Đỗ Nhật Nam |
Chúng tôi không mệt đâu Nhưng cỏ sắc mà ấm quá!Tuổi hai mươi thằng em tôi sững sờ một cánh chim mảnh như nét vẽ Nhiều đổi thay như một thoáng mây Khi chúng tôi nằm nó vẫn ngồi nguyên đó Ngậm im lìm một cọng cỏ may…Những dấu chân lùi lại phía sau Dấu chân in trên đời chúng tôi những tháng năm trẻ nhất Mười tám hai mươi sắc như cỏ Dày như cỏ Yếu mềm và mãnh liệt như cỏ Cơn gió lạ một chiều không rõ rệt Hoa chuẩn bị âm thầm trong đất Nơi đó nhất định mùa xuân sẽ bùng lên Hơn một điều bất chợt Chúng tôi đã đi không tiếc đời mình Cỏ sắc mà ấm quá, phải không em… (Những người đi tói biển – Thanh Thảo) |
Bài ca không quân Việt Nam
Văn Cao Giờ đoàn người từng vượt qua biên giới quyết chiến đấu Nhớ lấy phút giây từ ly Không quân Việt Nam vút trên ngàn mây gió Xa giang sơn ngắm nhìn về khắp nơi |
Vui thế hôm nay – Tố Hữu
Tôi nhìn lại, như đôi mắt trẻ thơ Tôi bay giữa màu xanh giải phóng Hùng vĩ thay toàn thân đất nước Đã qua, thuở âm u bóng giặc Ta đã thắng. Hãy thẳng đường đi tới Tôi lại mơ… Trên Thái Bình Dương |